Đêm tân hôn và món quà thấu tim gan

Sau tiệc cưới, mọi người về hết chỉ còn tôi và vợ, tôi bế vợ lên phòng tân hôn mình đã đặt trước trong khách sạn. Mặc nguyên bộ quần áo chú rể đợi vợ tắm, tôi cảm giác lâng lâng vì hôm nay chính thức chúng tôi đã là vợ chồng, cô ấy là người vợ mà tôi yêu thương nhất, tôi yêu cô ấy rất nhiều, sau tất cả cố gắng mọi thứ chúng tôi đã dành cho nhau cố gắng vì nhau thì cuối cùng chúng tôi đã được ở bên nhau, chúng tôi sẽ có một tuyệt vời. Bỗng đang miên man theo suy nghĩ thì có người gọi điện thoại kêu tôi ra ngoài có việc cần nói. Tôi hỏi thì hắn bảo tôi có một món quà tặng anh, muốn cho anh hiểu rõ hơn về cô vợ của mình, xem xong chắc chắn anh sẽ thích, xong hắn dập máy.

4-3072a

Tôi bảo vợ là ở nhà đợi tôi đi ra ngoài có chút việc lát là tôi sẽ về. Mở cửa ra khỏi phòng, người hẹn tôi lại chính là tên của vợ. Hắn cười nửa miệng và nói trước khi vào động phòng muốn tặng một món quà cho cả hai người, và cũng là muốn cho anh biết sự thật về vợ của mình. Tôi không hiểu như thế nào, hắn đưa tôi cuốn album ảnh, tôi mở ra và giật mình khi nhìn thấy những hình ảnh khiến người khác phải đỏ mặt của vợ và hắn, tôi chỉ muốn đấm cho hắn một trận nhưng tự đáy lòng tôi thầm nhắc “bình tỉnh, bình tĩnh nào”. Tôi bình tĩnh mà nói rằng “đây chính là điều mà anh muốn cho tôi xem hay sao? sự thật là đây thôi hả?” . Hắn tiếp tục nói rằng “trước đây cô ấy đã từng là người đàn bà tuyệt vời trên giường của tôi, đáng lẽ người cô ấy nên lấy là tôi chứ không phải anh, quả thật cô ấy rất tuyệt, trong suốt một thời gian dài tình tứ với tôi như thế vậy mà cô ấy lại dám nói rằng tôi không xứng đáng làm chồng cô ấy, cô ta đã thật sai lầm, nếu tôi không xứng đáng thì cô ta cũng chả xứng với anh, anh có còn đủ tự tin để lấy cô ta nữa không? hãy mang món quà này cho cô ấy hộ tôi, chắc chắn đêm tân hôn của hai người sẽ rất tuyệt”, sau đó hắn cười sảng khoái.

Lúc này tôi giận run người nhưng cái tôi trong tôi không cho phép mình bi lụy để người khác làm vậy với cả tôi và vợ mình, tôi bình tĩnh mà nói rằng:

– Quả thật vợ tôi nói không sai, anh đúng là thằng đàn ông tồi không ra gì, là thằng đàn ông hèn hạ nhất mà tôi đã từng gặp, tại sao trước đây cô ấy có thể yêu anh nhỉ? anh định dùng những bức ảnh này để hạ nhục cô ấy? để tôi bỏ cô ấy hay sao? không bao giờ. Còn có nhiều bức hình còn nóng bỏng gấp mấy lần những bức hình này cơ, nhưng những người đàn ông có lòng tự trọng họ sẽ không bao giờ làm cái trò hèn hạ bẩn thỉu này. Đối với anh cô ấy có thể là món đồ bỏ đi nhưng đối với tôi cô ấy là một người vợ tuyệt vời nhất, dù quá khứ trước đây có như thế nào đi chăng nữa thì tôi cũng sẽ mãi và luôn yêu thương cô ấy nhiều hơn. Còn những tấm hình này hãy mang về đi đừng để cô ấy coi thường anh nhiều hơn nữa.

Nói xong tôi quay đi, lúc này vợ gọi điện thoại cho tôi nhưng tôi sự thật là tôi không được cao thượng như lời nói đó, tôi không nghe máy, nhưng cũng không tắt máy vì đã hứa với vợ rằng dù có chuyện gì xảy ra có thể không nghe máy nhưng sẽ không bao giờ tắt máy. Tôi đi dọc bờ biển, suy nghĩ miên man, suy nghĩ về mọi thứ kỉ niệm tình yêu của hai đứa, những tình cảm sâu nặng mà cả hai dành cho nhau, điều này khiến tôi bình tĩnh hơn và có suy xét kĩ hơn, tôi nhớ tới lời hứa với vợ lúc trước cưới “nếu vợ có làm điều gì sai, thì chồng hãy tha thứ và cho vợ cơ hội sửa sai, vì vợ rất yêu chồng”. Tôi cảm thấy mình yêu vợ rất nhiều, dù như thế nào tôi cũng không muốn rời xa cô ấy, tôi quyết định sẽ tha thứ cho vợ và bắt đầu lại một cuộc sống mới.

11h đêm tôi mới về tới phòng, mọi thứ tối om, tôi bật đèn, nhìn thấy đôi mắt vợ đỏ hoe, vợ chắc đã khóc rất nhiều rồi, đôi chân trần dính cát có lẽ vợ đã chạy đi tìm tôi rất lâu, ôm vợ vào lòng tôi cảm nhận được cái lạnh ở da thịt vợ, chắc vợ đã tìm tôi lâu lắm rồi nên cơ thể mới lạnh như thế này. Vợ khóc rất nhiều, khóc rất to, vợ nói vợ xin lỗi mong tôi tha thứ, vợ nói vợ đã viết giấy li hôn sẵn rồi đưa cho tôi kí. Tôi nhìn vợ thật lâu, đôi mắt mọng nước sung húp vì khóc khiến tôi thương vợ nhiều hơn, tôi xé tan tờ giấy li hôn trước con mắt ngạc nhiên của vợ, tôi ôm vợ thật chắt vào lòng và nói : “đã là con người thì không ai là không có lỗi, chỉ cần biết rút kinh nghiệm và sửa sai là được, mọi chuyện của quá khứ thì hãy cho nó qua đi, giờ đây chúng ta đã là vợ chồng rồi, hãy cùng xây dựng gia đình mình thật hạnh phúc, chồng yêu vợ vợ ngoan ạ”. Vợ òa khóc thật to và ôm lấy tôi, nói cảm ơn tôi.

Trên đây chỉ là chia sẻ tâm sự của mình, tôi nhận thấy rằng cuộc sống còn có rất nhiều khó khăn, trong tình yêu thì cần phải có sự tha thứ cảm thông, nếu không sẽ không bao giờ có được hạnh phúc. Món quà cay đắng đêm tân hôn nhưng cũng chính là món quà của sự cảm thông tha thứ. Hãy giữ lấy tình yêu để không bao giờ phải hối tiếc.

Cùng Danh Mục:

Liên Quan Khác

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

You may use these HTML tags and attributes: <a href="" title=""> <abbr title=""> <acronym title=""> <b> <blockquote cite=""> <cite> <code> <del datetime=""> <em> <i> <q cite=""> <s> <strike> <strong>